Một quyển sách
đã truyền cảm hứng cho hơn 350 triệu người
thoái xuất khỏi Đảng Cộng Sản Trung Quốc

Làm thế nào mới có thể thoát khỏi đại nạn “viêm phổi Vũ Hán”?

Thư gửi đến người lãnh đạo chính quyền đương nhiệm của Trung Quốc

Vì tôi nhìn thấy người lãnh đạo chính quyền đương nhiệm của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đang phải đối mặt với nguy cơ và tình cảnh khốn cùng nên tôi đã viết bức thư công khai này. Mục đích của bức thư này là muốn giúp đỡ người lãnh đạo hiện giờ nhìn rõ con đường hy vọng và quang minh để vượt qua kiếp nạn mà bản thân mình không ý thức ra được.

Lãnh đạo chính quyền đương nhiệm của Trung Quốc

Lãnh đạo chính quyền đương nhiệm của Trung Quốc

Ngày hôm nay, “viêm phổi Vũ Hán” đã chiếm lĩnh toàn bộ Trung Quốc Đại Lục và còn đe dọa đến cả hải ngoại. Tính nghiêm trọng của “virus corona loại mới 2019” (gọi tắt là “virus corona mới”) gây ra dịch bệnh cao gấp nhiều lần so với virus SARS, tỷ lệ gây chết người cao và lây nhiễm vô cùng nhanh chóng thông qua nhiều con đường khác nhau, hơn nữa nó còn không ngừng đột biến, thời gian ủ bệnh không có triệu chứng càng ngày càng dài.

Đối diện với dịch bệnh “viêm phổi Vũ Hán”, không chỉ có vô số người dân phổ thông cảm thấy cái chết đe dọa đến mình, khi nghe nói là sẽ tử vong do hít phải không khí có virus ở cự ly gần thì tôi nghĩ rằng người lãnh đạo tầng lớp cao của ĐCSTQ cũng sẽ không thoát khỏi. Vì đối diện với ôn dịch nên người lãnh đạo cao cấp của ĐCSTQ và người dân thường cũng như nhau. Thân thể xác thịt con người đều do cha mẹ sinh ra được cấu thành từ máu và thịt, đều phải ăn ngũ cốc lương thực, không hề có chút khác biệt nào.

Cho đến bây giờ, trận ôn dịch đã khiến cho vô số người dân ở vùng xảy ra dịch bệnh mất đi sinh mạng, mang đến khủng hoảng và áp lực cho người ta, đồng thời cũng ảnh hưởng mạnh mẽ đến nền kinh tế của Trung Quốc Đại Lục. Chính quyền đương nhiệm đã rơi vào thế khó: Nếu như không phong tỏa và cách ly thì dịch bệnh bùng phát có thể kéo dài và lan rộng, nhưng nếu phong tỏa nghiêm ngặt lại khiến cho đường phố khắp nơi trên toàn quốc vắng tanh, các ngành nghề gặp phải khó khăn, kinh tế tiêu điều. Dù cho chính quyền đương nhiệm sớm đã yêu cầu dừng sản xuất và triển khai phòng bệnh dịch không được làm quá trớn, thế nhưng ôn dịch vẫn tác quái ngoài tầm kiểm soát, không ai chịu nghe lời, rất nhiều cơ quan chính phủ địa phương tự mình muốn gì làm nấy khiến cho công tác triển khai phòng dịch vẫn không ngừng gia tăng.

Tuy nhiên, việc cưỡng chế người dân tự nhốt mình trong nhà giống như thú nuôi khiến cho người ta không nhìn thấy được hy vọng bệnh dịch sẽ chấm dứt, như thế mang đến áp lực lớn, sợ hãi và tuyệt vọng cho họ. Vô hình trung lại dần dần gây ra nguy cơ lây nhiễm lớn hơn.

Rất nhiều người đều đặt hy vọng chấm dứt dịch bệnh viêm phổi Vũ Hán vào loại thuốc mới Remdesivir do Gilead Science của Mỹ phát triển, còn có người hy vọng rằng “virus corona mới” giống như virus SARS sẽ tự động chết khi thời tiết nóng lên và nhiệt độ tăng cao.

Đối với những người hy vọng vào thuốc mới Remdesivir thì chuyên gia ở Vũ Hán cho biết: “Đối với những trường hợp bệnh nặng thì không có cách nào cứu chữa, hiện giờ thuốc Remdesivir chỉ dùng cho tình trạng bệnh nhẹ.”

Đối với những người hy vọng rằng “virus corona mới” giống như virus SARS sẽ tự động chết khi thời tiết nóng lên và nhiệt độ tăng cao thì theo phát hiện mới nhất của nhân viên nghiên cứu cho biết: “Sau khi virus corona loại mới lây truyền từ người sang người, nó sẽ phát sinh đột biến, thúc đẩy tăng nhanh mối nguy hại lây nhiễm. Hơn nữa cũng chưa có chứng cứ nào cho thấy virus chịu ảnh hưởng của nhiệt độ cao. Vì vậy, bệnh dịch không nhất định là kiểm soát được trong mùa hè năm nay.”

Ở đây tôi xin cung cấp cho người lãnh đạo chính quyền đương nhiệm một cách khác để chấm dứt trận đại ôn dịch (cũng có thể nó là một cách làm chân chính). Đồng thời, tôi cũng kiến nghị cách suy nghĩ để thoát khỏi các chủng loại nguy cơ và tình cảnh khó khăn mà bản thân các vị đang gặp phải.

Trước tiên, chúng ta hãy xem lại hai ví dụ lịch sử về việc chấm dứt ôn dịch như sau.

1. Chấm dứt trận ôn dịch thời La Mã cổ đại

Hơn 2.000 năm trước, Đế quốc La Mã bức hại tàn khốc tín đồ Cơ Đốc. Hoàng đế Nero của La Mã biên tạo ra những lời vu khống để phỉ báng tín đồ Cơ Đốc là “tà giáo”, ăn sống thai nhi v.v. Cuộc bức hại tín đồ Cơ Đốc một cách tàn bạo chưa từng có trước đây đã đưa đến bốn lần đại ôn dịch. Số người tử vong xấp xỉ 50 triệu người, cuối cùng dẫn đến sự diệt vong của Đế quốc La Mã hùng mạnh.

Những trận đại dịch bệnh hủy diệt đế quốc La Mã

Những trận đại dịch bệnh hủy diệt đế quốc La Mã

Sau khi La Mã xảy ra trận đại ôn dịch, vào năm 680, con người dần dần thanh tỉnh và những người hiểu rõ sự thật bắt đầu kết án kẻ thống trị đã bức hại thánh đồ Cơ Đốc và khiến cho đạo đức xã hội lụn bại. Người dân thành La Mã nối tiếp nhau ra khỏi nhà kính bái thi hài của thánh đồ Cơ Đốc Sebastian, thể hiện sự thành kính sám hối đối với Thần. Kể từ đó, trận đại ôn dịch ở thành La Mã đã hoàn toàn biến mất.

Sám hối của người La Mã đã có ảnh hưởng đến nhiều địa khu xung quanh. Trong hai trận đại ôn dịch xảy ra ở Milan vào năm 1575 và Lisbon vào năm 1599, các cư sĩ thành tâm sám hối đi xung quanh thành phố kính bái thi thể các thánh đồ và tự mình sám hối nên bệnh dịch cũng vì đó mà dừng lại. Nền khoa học hiện đại ngày nay căn bản là không có cách nào để giải thích về hiện tượng này. Nếu đứng tại góc độ “vô Thần luận” ngày hôm nay mà nói thì càng không có cách nào lý giải.

2. Chấm dứt trận ôn dịch thời nhà Minh

Thời hậu kỳ nhà Minh, các loại bệnh dịch không ngừng xuất hiện, kể từ những năm Vạn Lịch bắt đầu bùng phát bệnh dịch hạch với quy mô lớn. Vùng Hoa Bắc là nơi xảy ra tai họa nghiêm trọng nhất, ví như trong vùng Sơn Tây có mười nhà thì hết chín nhà bị bệnh dịch, những người bị lây nhiễm bệnh liên tục tử vong. Dù cho người nhiễm bệnh là người giàu hay nghèo, một khi đã mắc bệnh thì đều chết như nhau. Trong hoàng cung cũng không thể tránh khỏi dịch bệnh. Tài liệu lịch sử có ghi chép: “Từ thành Bắc Kinh đi ra ngoài có hơn 200 nghìn tử thi, số người chết chiếm 40% dân số Bắc Kinh thời đó.”

Thời nhà Minh

Tranh vẽthời nhà Minh

Hai triều đại Vạn Lịch và Sùng Trinh có số người ở vùng Hoa Bắc chết vì các loại bệnh dịch không dưới 10 triệu người.

Vào năm cuối triều đại Sùng Trinh thời nhà Minh, ở những nơi trọng yếu xung quanh thủ đô và những địa khu lân cận có gần 200 nghìn quân tinh nhuệ, thành trì Bắc Kinh vững chãi đến nỗi đại quân của Lý Tự Thành cũng không dám chắc chắn sẽ chiến thắng khi đánh vào Bắc Kinh. Tuy nhiên, ôn dịch sớm đã khiến cho quân dân triều Minh mất đi sức lực chiến đấu nên Lý Tự Thành đã công phá thành một cách dễ dàng. Kỳ lạ thay, trận ôn dịch thời đó chỉ nhắm thẳng vào quân Minh và người dân, còn đối với quân đội của Lý Tự Thành và quân Thanh tiến vào sau này, bao gồm cả bộ phận quân Minh đầu hàng quân Thanh đều không bị lây nhiễm.

Đến khi Hoàng đế Thuận Trị của nhà Thanh lên ngôi, các loại bệnh dịch đã cướp đi vô số mạng người trong suốt 10 năm cuối thời nhà Minh lập tức biến mất không còn chút dấu vết. Vùng đồng bằng Hoa Bắc đột nhiên trở nên thanh bình, về sau lại nghênh đón thời đại thịnh thế Khang Hy – Càn Long kéo dài hơn 100 năm của dân tộc Trung Hoa.

Hai ví dụ chân thực trong lịch sử nêu trên đã để lại cho chúng ta những suy ngẫm sâu sắc về trận ôn dịch đang xảy ra trước mắt vào hôm nay. Lấy lịch sử làm tấm gương để đối chiếu thì có thể thấy được những thăng trầm lên xuống trong đó. Từ câu chuyện này, chúng ta học được bài học giáo huấn gì khi đối chiếu với tự mình để không lặp lại bi kịch trong lịch sử, từ đó mà thoát khỏi nguy nạn và tình cảnh khốn khó?

Chúng tôi thấy rằng, trước khi ôn dịch kết thúc thì nỗi oan khuất về chính tín được làm sáng tỏ, những người dân bị vu khống và lừa dối che mắt sẽ thành tâm sám hối, sau đó vương triều hủ bại sẽ bị đào thải và nghênh đón thời đại thịnh thế Phật Pháp hồng truyền. Kỳ thực, có không ít những ví dụ tương tự trong lịch sử, chúng gần như giống nhau về cơ bản.

Tham khảo hai ví dụ lịch sử nêu trên, chúng ta có thể thử nghĩ một chút theo hai phương diện sau: (1) Lẽ nào ở Trung Quốc hôm nay đang có nỗi oan khuất về chính tín cần phải làm sáng tỏ? (2) Lẽ nào có sự hủ bại và tội ác sẽ bị đào thải cần chúng ta phải tránh xa chúng?

(1) Tìm hiểu nguyên nhân dẫn đến trận ôn dịch hôm nay và tìm kiếm chân tướng

Trước hết nhìn về nguồn gốc dẫn đến dịch bệnh từ bề mặt là có liên quan đến nguồn lây nhiễm virus lần này. Cũng có nhiều cách nói khác nhau nhưng tiêu điểm chú ý của trong và ngoài nước chủ yếu tập trung vào Viện nghiên cứu virus Hoa Nam ở Vũ Hán là nơi duy nhất cất giữ nhiều chủng loại virus corona như SARS v.v. Và Phòng thí nghiệm BSL-4 ở Vũ Hán chuyên tiến hành nghiên cứu bí mật cao về virus corona (gọi tắt là Phòng thí nghiệm P4). Hiện nay, việc này đang dừng lại ở nhiều lời bình luận cũng như các phân tích chuyên nghiệp có lý và có chứng cứ của xã hội quốc tế. Ở Đại Lục cũng có không ít người dân đều biết rõ chuyện này.

Viện nghiên cứu virus Vũ Hán một mực che giấu dư luận về mức độ ảnh hưởng sâu rộng của viêm phổi Vũ Hán. Viện trưởng Vương Diên Dật 39 tuổi và chồng là viện sĩ Thư Hồng Binh đã trở thành tâm điểm của dư luận. Có tài liệu tiết lộ rằng kẻ đứng sau lưng Thư Hồng Binh là Giang Miên Hằng – con trai của kẻ đầu sỏ ĐCSTQ Giang Trạch Dân. Trước đây, Giang Miên Hằng là Viện phó Viện Nghiên cứu Khoa học Trung Sơn đã từng thao khống băng đảng Thượng Hải có thế lực hùng mạnh. Băng đảng Thượng Hải đã gián tiếp nắm giữ điều khiển ngành công nghiệp quân sự và vũ khí sinh hóa của ĐCSTQ.

Có người cho rằng sự việc lần này là do tập đoàn ĐCSTQ Giang Trạch Dân vô đạo đức làm loạn thời cuộc, muốn giở trò “lật lọng” nên bày ra chuyện “rò rỉ virus”, cũng giống như ĐCSTQ một mạch tuyên truyền “chiến tranh không giới hạn”.

Những thông tin này là thật hay là giả, tôi nghĩ rằng tầng lớp cao cấp của ĐCSTQ và người dân đều có hiểu biết rõ ràng. Cho dù là cách nói nào đi chăng nữa, tôi cho rằng những thứ này chỉ là nguyên nhân trên bề mặt. Chúng không phải chân tướng thực chất. Giống như câu chuyện “Hồng nhãn thạch sư” (Tượng sư tử đá đỏ mắt) được nhiều người biết đến, nguyên nhân bề mặt trong câu chuyện này là trong thôn đã xảy ra lũ lụt lớn thì mắt sư tử đá đỏ lên, chính là đại nạn đã đến. Nhưng chân tướng thực chất trong đó chính là đạo đức của người dân trong thôn làng đã bại hoại, bất kính với Thần Phật, không tín Thần Phật, hơn nữa họ còn nhiều lần cự tuyệt cơ hội cứu độ của Thần Phật khiến cho bản thân khó lòng thoát khỏi tai nạn.

Nếu như trận đại ôn dịch lần này thực sự là do Viện nghiên cứu virus Vũ Hán gây ra “rò rỉ virus” thì kẻ tội đồ là tập đoàn ĐCSTQ Giang Trạch Dân bất quá chỉ là một vai được phân diễn như trận lũ lụt trong câu chuyện “Hồng nhãn thạch sư” mà thôi.

Tham khảo ví dụ lịch sử đầu tiên nêu ra ở phía trên, lẽ nào ở Trung Quốc Đại Lục hôm nay đang có chính tín phải chịu án oan?

Hãy thử suy nghĩ chi tiết một chút, kể từ năm 1999, Giang Trạch Dân và ĐCSTQ đã lợi dụng lẫn nhau bức hại Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp hoặc Pháp Luân Phật Pháp). Đây chính là một lần diệt Phật (bức hại chính tín) lớn nhất trong lịch sử, vì đã có hơn trăm triệu người tu luyện Phật Pháp bị bức hại, số người bị bức hại và số người bị liên lụy cho đến phạm vi ảnh hưởng của nó vượt quá bất kỳ lần diệt Phật và bức hại chính tín nào trong lịch sử.

Nói đến Pháp Luân Đại Pháp, rất nhiều người sẽ nghi ngờ, trong tư tưởng của họ sẽ phản ánh ra những tuyên truyền phỉ báng của ĐCSTQ biên tạo trong suốt 20 năm qua như là “tà giáo”, “tự thiêu”, “giết người” v.v. Kỳ thực, những điều này và việc Đế quốc La Mã phỉ báng tín đồ Cơ Đốc năm xưa như “tà giáo”, “uống máu trẻ con” là giống nhau. Cái gọi là “tự thiêu”, “giết người” hết thảy đều là cái cớ do tập đoàn ĐCSTQ Giang Trạch Dân biên tạo để bức hại Pháp Luân Công. ĐCSTQ tạo ra những lời vu khống để lừa gạt thế giới và kích động quần chúng thù hận, tham gia bức hại các học viên Pháp Luân Công.

Có người không dám tin Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp. Chúng tôi xin nói một cách đơn giản từ một số phương diện như sau: Tục ngữ có câu “giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”. Những người lãnh đạo ở mức doanh nghiệp hay quốc gia, các vị hãy thử nghĩ xem trên thế giới này cái gì là khó cải biến nhất? Chẳng phải là nhân tâm sao? Rất nhiều người đều biết rằng, có khi chỉ là một công ty bé xíu nhưng lại có vài người hay vài chục người đều giữ niệm đầu mong muốn lợi ích cho riêng mình, trong một gia đình hai vợ chồng đồng sàng dị mộng. Kẻ thống trị trong chính quyền sợ nhất là bề tôi bất trung, nhưng dù cho có cưỡng chế hay gây áp lực thế nào, bảo họ cống hiến trung thành như thế nào thì các vị cũng chỉ có thể cải biến được hành vi của họ mà thôi, rất khó để cải biến nội tâm của họ. Tuy nhiên, Pháp Luân Đại Pháp lại có thể khiến cho hơn trăm triệu người làm người tốt tu tâm hướng thiện phát tự nội tâm của họ. Pháp Luân Đại Pháp có thể khiến cho già trẻ lớn bé, những người có cuộc sống khác nhau, cho đến những người có trình độ văn hóa, tiêu chuẩn đạo đức, tính cách tính khí khác nhau đều trở nên chân thành, thiện lương, khoan dung nhẫn chịu, khiến cho không ít những người lầm đường lạc lối biết quay đầu, những người làm ác trở thành thiện lương… Hơn trăm triệu người thân tâm được thụ ích và còn mang đến phúc phận cho người khác và xã hội. Nếu như không phải là Phật Pháp thì nó có thể có được uy lực như vậy hay không?

Hơn nữa, hiện nay Pháp Luân Đại Pháp đã được phổ truyền ở hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ trên toàn thế giới. Người tu luyện đến từ các dân tộc khác nhau, thậm chí là họ còn có bối cảnh tôn giáo khác nhau. Không ít cao tăng ở Hàn Quốc và những người tu hành bí mật trong các chùa ở Ấn Độ v.v. đều đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Họ đều nói rằng Sư phụ Đại Pháp là “vị thượng sư độ nhân chân chính”. Bởi vì họ đã xem qua “Chuyển Pháp Luân” và phát hiện ra cuốn sách này trên bề mặt có đạo lý minh bạch và ngôn ngữ rõ ràng nhưng nội hàm vô cùng vô tận, chứa đầy thiên cơ; nó là Cao Đức Đại Pháp có thể khiến cho con người chân chính phản bổn quy chân. Đây cũng là lý do vì sao có rất nhiều người sau khi xem xong “Chuyển Pháp Luân” liền minh bạch rằng “đây là điều sinh mệnh bản thân mình luôn tìm kiếm”.

Pháp Luân Công tại Trung Quốc trước năm 1999 Pháp Luân Công phổ truyền trên Thế giới Pháp Luân Công phổ truyền trên Thế giới      Pháp Luân Công tại Việt Nam

Mặt khác, tập đoàn ĐCSTQ Giang Trạch Dân lại phỉ báng Sư phụ Đại Pháp. Chúng dồn hết sức vu khống và bôi nhọ, biên tạo ra những thứ dối trá lừa người, tiêu phí không biết bao nhiêu bạc tiền, nào là tìm kiếm chuyên gia và giáo sư về đủ mọi phương diện để viết ra vô số những bài báo và làm ra vô số những đoạn phim để phỉ báng.

Tuy nhiên, trong số đó ai có thể viết ra một cuốn sách được phiên dịch ra hơn 40 ngôn ngữ, chỉ trong vài năm ngắn ngủi hơn trăm triệu người từ các dân tộc khác nhau trên thế giới đều đến học và thành tâm kính ngưỡng Sư phụ Đại Pháp, hơn nữa dù cho trải qua đủ loại khảo nghiệm, thậm chí là bị bức hại tàn khốc nhưng không ai buông bỏ Đại Pháp!

Ai có thể lập ra bảy đoàn biểu diễn nghệ thuật Shen Yun biểu diễn luân lưu trên khắp thế giới, lấy hình thức nghệ thuật đỉnh cao để triển hiện ra văn hóa truyền thống dân tộc Trung Hoa thuần chính, hoán tỉnh bản tính lương thiện và Thần tính của vô số người xem, khiến cho người ta cảm động đến rơi lệ trong suốt buổi diễn, khiến cho những người từ các quốc gia và dân tộc khác nhau, tôn giáo, văn hóa, tín ngưỡng khác nhau xem xong đều ngưỡng mộ phẩm cách cao thượng và họ đều phải tán thưởng bằng những ngôn từ đẹp nhất. Người xem cho rằng buổi biểu diễn tràn ngập lòng từ bi của Thần Phật, mang đến sự phục hưng chân chính cho nền văn hóa truyền thống ưu tú của Trung Hoa, đó là niềm hy vọng của toàn nhân loại!

Xin cho hỏi người nào có thể làm được? Dù cho chính quyền Trung Quốc đương nhiệm dốc hết sức lực cũng khó mà làm được phải không? Các vị nói xem Sư phụ chúng tôi là một người phổ thông bình thường sao? Trong kinh Phật có ghi chép: “Pháp Luân Thánh Vương” hay “Chuyển Luân Thánh Vương” có 32 tướng giống như Phật, có thất bảo, Ngài không sử dụng vũ lực mà dùng chính nghĩa để chuyển động bánh xe Chính Pháp, là vị Vua lý tưởng sắp xếp lại thế giới … Pháp Luân Đại Pháp không phải là Phật Pháp sao?

Các đệ tử Pháp Luân Đại Pháp hôm nay ở Trung Quốc đang gặp phải vu khống và bức hại, chẳng phải đó là phiên bản của việc Đế quốc La Mã bức hại tín đồ Cơ Đốc sao? Cuộc bức hại kéo dài 20 năm đã tạo thành tội nghiệp vô biên, việc bài trừ và đả kích “Chân Thiện Nhẫn” đã khiến cho đạo đức con người lụn bại, tuột dốc đến mức vô hạn độ. Các vị thử nói xem còn không chiêu mời đủ loại tai nạn như ôn dịch sao?

(2) Vì sao virus corona gây ra viêm phổi Vũ Hán chiếm lĩnh Trung Quốc Đại Lục ngày hôm nay lan rộng từ Vũ Hán ra toàn quốc?

Chúng ta hãy nhìn lại về trận ôn dịch lần này có khởi nguồn từ Vũ Hán rồi lan rộng ra toàn quốc. Vì sao nó phải bắt đầu từ Vũ Hán, chứ không bắt đầu từ các địa phương khác?

Đế quốc La Mã cổ đại vì bức hại tàn khốc tín đồ Cơ Đốc nên mới chiêu mời bốn lần ôn dịch. Trận đại ôn dịch khởi nguồn từ thành La Mã xảy ra bức hại tín đồ nghiêm trọng nhất bởi vì ở nơi đó có tội nghiệp lớn nhất.

Chúng ta xem thử vì sao nơi khởi nguồn của trận ôn dịch lần này lại là Vũ Hán? Bởi vì trong cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp do Giang Trạch Dân phát động, hết thảy quan chức tỉnh Hồ Bắc và thành phố Vũ Hán đã gây ra tội ác lớn nhất trong lịch sử dân tộc Trung Hoa.

1. Một trong những người khởi xướng là thư ký Ủy ban Chính trị Pháp luật lúc bấy giờ – La Cán. Nếu như ông ta không làm ra chút việc lớn để chứng tỏ sự tồn tại của bản thân là rất cần thiết, thì ông ta sẽ không thể tiến thân lên tầng lãnh đạo cao nhất của ĐCSTQ (Thường ủy Bộ Chính trị Trung ương, với thời gian nghỉ hưu muộn hơn). Ông ta sắp phải về hưu, do đó ông ta bắt đầu tìm đối tượng dễ bắt nạt nhất để ra tay, đem Pháp Luân Công vốn tín ngưỡng “Chân-Thiện-Nhẫn” ra làm “con cừu mặc người chém giết”. Năm 1996, ông ta chỉ đạo Bộ Công an thâm nhập điều tra Pháp Luân Công, kết quả phản ứng rất tốt, rất nhiều người của Bộ Công an bắt đầu luyện Pháp Luân Công. Cựu Ủy viên Thường vụ Nhân Đại là Kiều Thạch đã gửi lên Trung ương một bản báo cáo điều tra “Pháp Luân Công đối với quốc gia chỉ có trăm phần lợi mà không một phần hại”, thủ tướng bấy giờ là Chu Dung Cơ, chủ tịch Chính Hiệp Lý Thuỵ Hoàn, cũng đều rất ủng hộ Pháp Luân Công. La Cán không cam tâm cứ vậy mà về hưu, nên đánh cược một phen, đầu tiên quy kết cho Pháp Luân Công là “tà giáo”, sau đó sai Bộ công an đi tìm “chứng cứ” cho sự quy kết đó, quy việc tất cả môn khí công, hội đạo môn thậm chí bệnh tâm thần gây nguy hại cho xã hội, và người luyện Pháp Luân Công mà lại chuyển qua luyện môn khí công khác sẽ xuất hiện thiên sai, đều cưỡng ép chụp lên Pháp Luân Công.

Một phương diện khác, La Cán đối với Giang Trạch Dân vốn ghen tị mà mất đi lý trí, nhất mực muốn trấn áp Pháp Luân Công, đã tâm lĩnh thần hội (không nói mà ngầm hiểu), La Cán âm thầm xui khiến giám đốc Đài Truyền hình Vũ Hán là Triệu Chí Chân, quay một bộ phim ác ý vu khống bôi nhọ Pháp Luân Công (gọi tắt là “Phim họ Triệu đài Vũ Hán”), bày ra những chứng cớ giả rất lâm ly thống thiết, thời lượng đến 6 tiếng đồng hồ. Khi Trung ương mở hội nghị dự bị, thảo luận việc có đàn áp Pháp Luân Công hay không, bèn cho chiếu bộ phim này, bộ phim dùng thủ đoạn phao tin đồn thật giả lẫn lộn đã mê hoặc tất cả mọi người, có tác dụng mang tính quyết định trong việc ĐCSTQ ra nghị quyết cuối cùng về việc trấn áp.

Ngày 20 tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công. Ngày 22 tháng 7, trên toàn quốc phát sóng lặp đi lặp lại bộ phim “Phim họ Triệu đài Vũ Hán”, ĐCSTQ cưỡng ép thành viên của các tổ chức đoàn thể cơ quan, doanh nghiệp, trường học, đơn vị sự nghiệp phải xem, dùng lời dối trá để kích động thù hận của dân chúng đối với Pháp Luân Công.

Bộ phim “Phim họ Triệu đài Vũ Hán” xuất xưởng từ Vũ Hán, lưu truyền ra toàn quốc và thế giới khiến cho vô số con người thế gian sinh ra hiểu lầm sâu nặng đối với Pháp Luân Phật Pháp, thậm chí là thù hận và đánh mất đi vạn cổ cơ duyên để đắc được bộ Đại Pháp cao đức này. Bộ phim đã mang đến cho Vũ Hán và người dân Vũ Hán không biết bao nhiêu là tội nghiệp. Vậy nên, tội ác làm hại chúng sinh không được đắc cứu phần lớn là khởi phát từ Vũ Hán. Ôn dịch bùng phát ở nơi có tội nghiệp trầm trọng này cũng không có gì là lạ. Viêm phổi Vũ Hán và virus corona loại mới chiếm lĩnh Trung Quốc Đại Lục ngày hôm nay bắt nguồn từ Vũ Hán lan ra toàn quốc và thế giới. Nếu là “trùng hợp ngẫu nhiên” như thế thì có phải đây là lời cảnh báo và cảnh tỉnh không?

Ngày 21 tháng 12 năm 2001, Tòa án Liên bang Mỹ đã dùng hình thức “phiên tòa vắng mặt” để xét xử Cục phó và Cục trưởng Công an tỉnh Hồ Bắc, Trưởng Phòng 610 Triệu Chí Phi tội danh giết người tàn bạo. Họ Triệu là quan chức ĐCSTQ đầu tiên bị kết tội bức hại Pháp Luân Công ở hải ngoại.

2. Tội ác tày trời của ĐCSTQ là mổ cướp nội tạng học viên Pháp Luân Công. Tội ác này bắt nguồn từ Giám đốc bệnh viện Đồng Tế ở Vũ Hán là Trần Trung Hoa. Việc ĐCSTQ mổ cướp nội tạng học viên Pháp Luân Công đã bị quốc tế gọi là “tội ác lớn nhất trên hành tinh này”. Viện nghiên cứu cấy ghép nội tạng của Bệnh viện Đồng Tế ở Vũ Hán là “khởi nguồn cung cấp nội tạng cấy ghép” của Đại Lục. Trước mắt, nó là cơ sở chuyên môn nghiên cứu và phục vụ y tế mang tính tổng hợp cho nghiên cứu thí nghiệm và chẩn đoán lâm sàng cấy ghép tạng lớn nhất ở Trung Quốc. Số lượng ca phẫu thuật cấy ghép thận ở bệnh viện này đã thực hiện vào tháng 2 năm 2005 đạt đến trên 1.000 ca.

Có câu nói “thần mục như điện”. Người nào có thể chứng minh căn nguyên của những tai họa này không phải đến từ tội ác tích tụ do bức hại Pháp Luân Đại Pháp ở Vũ Hán? Chỉ bất quá là họ không thể chối bỏ trách nhiệm cho những việc mình đã làm.

Tuy nhiên, học viên Pháp Luân Công (đệ tử Pháp Luân Phật Pháp) luôn nhìn nhận người dân bị vu khống làm cho mê mờ và những người của ĐCSTQ tham gia vào bức hại mới là những người bị bức hại (ngoại trừ những kẻ tà ác như Giang Trạch Dân, La Cán v.v.) Vì học viên Pháp Luân Công hiểu rằng những ai tham gia bức hại và những ai chứa đầy trong tâm lời vu khống, thù hận đối với Pháp Luân Công rồi sẽ gặp phải đủ loại kiếp nạn như bị tà linh cộng sản hay quỷ ôn dịch bức hại. Cho nên dưới muôn vàn áp lực, không quản an nguy của bản thân, không quản thế nhân hiểu lầm ra sao và cười chê thế nào, trải qua muôn vàn gian khổ nhưng các học viên vẫn luôn giảng chân tướng và khuyên tam thoái một cách bình hòa và lý tính. Họ khiến cho thế nhân minh bạch ra và trừ bỏ đi ác niệm đối với Pháp Luân Phật Pháp từ trong tâm, tránh xa bức hại và tội ác, cũng là tránh xa kiếp nạn to lớn vào lúc cuối cùng. Vô số học viên Pháp Luân Công vì thế mà bị bắt bớ, bị đánh đập, bị bức hại tàn khốc… Họ đã phó xuất cự đại, nhưng sau khi hết thảy những điều này qua đi thì những người được đắc cứu nhất định sẽ cảm kích học viên Pháp Luân Công.

Đối diện với đại dịch trước mắt, học viên Pháp Luân Công tuy đang trong tình cảnh bị bức hại nhưng họ vẫn luôn thiện ý cảnh tỉnh con người: Bất kể các vị là quan chức cấp cao hay là người dân bình thường xin hãy thành tâm niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” để có được sự bảo hộ của năng lượng thuần chính, tà ác sẽ không thể xâm nhập vào, có thể được bình an. Họ hy vọng rằng có càng nhiều người hơn được Thần Phật bảo hộ và thoát khỏi đại nạn này. Vào đoạn thời gian này, Minh Huệ Net đã đăng nhiều bài chia sẻ của những người dân thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” khiến cho bản thân hồi phục khỏi “viêm phổi Vũ Hán”.

Tham khảo: Vì sao thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” có thể chữa khỏi ôn dịch?

Pháp Luân Đại Pháp hảo

Làm người lãnh đạo chính quyền đương nhiệm cần phải tham khảo bài học lịch sử về việc chấm dứt ôn dịch thời La Mã cổ đại. Nếu như các vị có thể chủ động vì Pháp Luân Phật Pháp làm sáng tỏ oan khuất, công bố chân tướng sự thật, khiến cho những người dân bị vu khống làm mê mờ trở nên thanh tỉnh và biết hối lỗi về những hành vi ác và ác niệm đối với Pháp Luân Phật Pháp, vào lúc cuối cùng các vị sẽ được Thần Phật tha thứ, Thần Phật sẽ thanh trừ tà linh và quỷ ôn dịch trong chớp mắt, như vậy có thể nhanh chóng chấm dứt trận ôn dịch này. Bản thân các vị cũng được tiêu trừ tội nghiệp, sau này sẽ gặp mọi điều thuận lợi, có sự bảo hộ của Thần Phật và có được lòng dân. Vậy còn việc gì không thể làm được chứ?

Kỳ thực đây mới là phương pháp duy nhất có thể chân chính kết thúc trận ôn dịch này.

Quan chức địa phương ở Vũ Hán tiết lộ rằng: Kể từ khi ôn dịch bắt đầu cho đến trước khi Vũ Hán phong tỏa thành phố thì đã có 5 triệu người dân ra khỏi thành phố tản đi khắp nơi trong nước. Ai cũng không tưởng tượng được rằng trong quá trình này sẽ có bao nhiêu người vô ý bị lây nhiễm bệnh, cho đến bây giờ hoàn toàn không có triệu chứng bệnh, nhìn từ những trường hợp nhiễm bệnh thì thời gian ủ bệnh càng ngày càng lâu, kĩ thuật y học và dược phẩm hiện nay không theo kịp tốc độ đột biến nhanh chóng của virus. Nó giống như toàn quốc đang bị chôn vùi trong “mầm bệnh” với nguy cơ sẽ bùng phát đại dịch toàn diện trong tương lai. Ngay cả tầng lớp cao của ĐCSTQ và mỗi một người trong chính quyền đương nhiệm đều không dám nói đến sự an toàn tuyệt đối của bản thân mình. Mong các vị hết sức chú ý về hiểm họa này.

Thuận theo thiên ý mà làm thì nhất định sẽ quang minh và có hy vọng có đường ra.

Vì sao trong hai nhiệm kỳ chính quyền đương nhiệm chấp chính lại gặp phải quá nhiều phiền phức, trúc trắc như vậy? Theo tôi thấy thì nguyên nhân thực sự chính là người lãnh đạo chính quyền hiện giờ sùng bái từng cử động của Marx, Mao Trạch Đông và bảo hộ những hành vi của Đảng, đi ngược lại với ý trời.

Vậy thiên ý ở đây là gì? Vào tháng 6 năm 2002, ở huyện Bình Đường tỉnh Qúy Châu đã xuất hiện một khối “tàng tự thạch” gây nên chấn động. Hơn 100 kênh truyền thông của ĐCSTQ như mạng Tân Hoa, Trung Thị v.v đều có bài báo cáo về việc này. Ba nhóm nhà khoa học bao gồm các viện sĩ Học viện khoa học Trung Quốc đã làm khám nghiệm khoa học với “tàng tự thạch” đều đưa ra kết luận rằng: “Không hề phát hiện bất kì dấu vết nào cho thấy tảng đá là do con người tạo ra, nó hoàn toàn là từ thiên nhiên.” Cự thạch hình thành vào khoảng 270 triệu năm trước, khoảng 500 năm trước thì tách làm đôi và từ trong khe nứt hiện ra 6 chữ lớn “Trung Quốc cộng sản đảng vong”. Chính phủ ĐCSTQ chỉ báo cáo 5 chữ đầu tiên, còn gọi thành “cứu tinh thạch”, nhưng kỳ thực trên vé vào cổng tham quan có thể nhìn thấy rõ ràng là 6 chữ “Trung Quốc cộng sản đảng vong”. Dân chúng gọi nó là “Vong cộng thạch”. Thiên ý thông qua khối “tàng tự thạch” này đã nói rõ với mọi người không hề có chút sai sót.

Năm 2002, phát hiện ra một tảng tàng tự thạch lớn có niên đại 270 triệu năm, có ghi 6 chữ “Trung Quốc Cộng Sản Đảng Vong”.

Năm 2002, phát hiện ra một tảng tàng tự thạch lớn có niên đại 270 triệu năm, có ghi 6 chữ “Trung Quốc Cộng Sản Đảng Vong”.

Sáu chữ “Trung Quốc Cộng sản Đảng vong” in trên vé vào cửa công viên quốc gia tại Quý Châu.

Sáu chữ “Trung Quốc Cộng sản Đảng vong” in trên vé vào cửa công viên quốc gia tại Quý Châu.

 

Tuy là thiên ý đã nói rõ “Trung Quốc cộng sản đảng vong” chứ không phải là “Trung Quốc cộng sản đảng hưng thịnh và tồn tại” nhưng thượng thiên sẽ khiến cho hết thảy chiểu theo chủ đề “Trung Quốc cộng sản đảng vong” này và an bài kết cục đã định. ĐCSTQ tất nhiên cuối cùng sẽ đi đến diệt vong trong đủ loại tai ương, điều này là không thể tránh khỏi, sức người khó mà chống cự, cho dù vào đêm trước ngày diệt vong nó có “hồi quang phản chiếu” thế nào hay hình thức biểu hiện thế nào thì cũng không làm được việc gì. Hình thế vốn có kỳ thực là điểm trúng vào chủ đề này. Bất cứ người nào không nhìn thấy ý trời và vẫn còn muốn “Trung Quốc cộng sản đảng hưng thịnh và tồn tại” chính là làm ngược với ý trời, đi ngược với trào lưu lịch sử, giống như chèo thuyền ngược dòng nước, ắt sẽ gặp phải trở lực, hơn nữa trở lực sẽ càng ngày càng lớn, phiền phức cũng sẽ càng ngày càng nhiều, đến lúc cuối cùng ắt sẽ lật thuyền.

ĐCSTQ từ trên xuống dưới, từ trên bề mặt mà nhìn đều là những kẻ thu lấy lợi ích của thể chế. Kỳ thực cuối cùng họ sẽ phát hiện ra rằng mỗi một người trong số họ đều là kẻ bị bức hại trong chính thể chế này.

Marx đã từng hết lần này đến lần khác công khai gọi bản thân mình là người phát ngôn cho quỷ Satan. Trong “Tuyên ngôn Đảng cộng sản”, ông ta không hề giấu giếm nói đảng cộng sản là “bóng ma chủ nghĩa cộng sản”, bóng ma chính là Marx thành tâm sùng bái ma quỷ và Satan. Ma quỷ chỉ biết hại người, hủy đi con người, bất quá chỉ là trước khi hủy hại các vị thì nó đưa cho các vị một chút mật ngọt và một vài điều tốt đẹp như quyền lực và tiền tài, những nó tuyệt sẽ không bảo hộ các vị. Trong lần ôn dịch này, không có ai lại đi cầu ma quỷ và Marx bảo hộ cho mình đúng không? Chúng ta rốt cuộc là con cháu Trung Hoa, chứ không phải là con cháu của Marx.

Trung Quốc được gọi là “Thần Châu”, mỗi triều đại đều lưu lại những dự ngôn cho hậu thế, dự đoán chính xác về lịch sử khiến cho người ta phải kinh ngạc. Những dự ngôn nổi tiếng ở Trung Quốc bao gồm: “Mã Tiền Khóa” của Gia Cát Lượng thời nhà Hán, “Thôi Bối Đồ” của Lý Thuần Phong thời nhà Đường, “Mai Hoa Thi” của Thiệu Ung thời nhà Tống, “Thiêu Bính Ca” của Lưu Bá Ôn thời nhà Minh v.v. Những dự ngôn nổi tiếng trên thế giới gồm có “Cách Am Di Lục” của Hàn Quốc, “Khải Huyền” trong Kinh Thánh, “Các Thế Kỷ” do Nostradamus lưu lại ở nước Pháp. Cho dù là dự ngôn của Trung Quốc hay là dự ngôn của các nước trên thế giới thì đều nói đến chuyện đại sự xảy ra vào hôm nay. Chúng đều dự đoán chính xác sự hoán đổi triều đại ở Trung Quốc, sự ra đời và diệt vong của ĐCSTQ cho đến việc nhân loại vào thời kỳ này sẽ có nỗi lo về đại kiếp.

Còn có “Bia mộ Lưu Bá Ôn ở núi Thái Bạch, tỉnh Sơn Tây” (Lưu Bá Ôn bia ký) một mạch được lưu truyền trong dân gian. Ví như trên đó có ghi chép “Tam sầu Hồ Quảng tao đại nạn … Thập sầu nan quá trư thử niên” (ý tứ là: Nỗi lo thứ ba là Hồ Quảng gặp đại nạn … Nỗi lo thứ mười là khó qua năm Hợi Tý), hôm nay nhìn lại chuẩn xác đến kinh người. Tôi biết rằng đây không phải là điều con người ngày nay thêu dệt ra. Hơn ba mươi năm trước lúc tôi còn học trung học, có một vị trưởng bối trong gia tộc là một thầy thuốc Trung y, tinh thông Chu Dịch, ông đã từng nói với tôi về “Lưu Bá Ôn bia ký”. Ấn tượng sâu sắc nhất với tôi là câu nói “Người nghèo một vạn lưu một nghìn, người giàu một vạn lưu hai ba”, hơn nữa lúc đó ông còn nói với tôi: “Trong tương lai con chú ý không được gia nhập Đảng.” Tôi vô cùng ngạc nhiên và đã hỏi lý do vì sao như vậy? Ông nói: “Những người gia nhập Đảng tương lai sẽ không được lưu lại.” Chiểu theo cách nói của dự ngôn, nhìn xem trước mắt thì hết thảy những gì xảy ra hôm nay trông như chỉ mới bắt đầu.

Kỳ thực không nói đến những dự ngôn trước kia nữa, vào năm 2019 vừa qua, thượng thiên đã có lời cảnh báo đó là dịch tả lợn châu Phi xảy ra ở Trung Quốc Đại Lục. Phạm vi truyền nhiễm lớn, tốc độ lây lan nhanh đến kinh người, y học hiện đại hôm nay cũng bó tay hết cách nên gọi là “bệnh HIV lợn”. Ngay cả khi các địa phương ở Trung Quốc đã đóng cửa kiểm tra nghiêm ngặt, dán đầy thông báo, cấm dùng nước bẩn nuôi lợn v.v. Nhưng vẫn có hơn hai mươi tỉnh nhanh chóng bị nhiễm bệnh. Thế nhưng đây chỉ là loại ôn dịch lây nhiễm ở lợn, không lây nhiễm ở người và các thú vật khác, nó có tính nhắm thẳng mạnh mẽ. Việc đó chẳng phải thượng thiên nghiêm khắc cảnh báo con người vào lúc đó sao?

Thời nhà Hán có học giả Nho gia Đổng Trọng Thư đã từng nói: “Quốc gia sẽ phát sinh đạo đức bại hoại, trước tiên ông Trời sẽ giáng tai họa để cảnh báo, nếu không biết tự mình phản tỉnh thì sẽ xuất hiện những điều quái dị đáng sợ, nếu vẫn còn không chịu thay đổi thì chịu tổn thất thảm trọng.”

“Trư” (lợn) và “Chu” (màu đỏ thắm) đồng âm với nhau, “chu” và “xích” (màu đỏ) cũng vậy. Trung Quốc vốn có cách gọi đảng cộng sản là “xích đảng”. Đảng cộng sản thích nhất là màu đỏ, nào là hồng quân, hồng kỳ (cờ đỏ), hồng ngũ tinh, hồng sắc giang sơn (giang sơn sắc đỏ), “thế giới đỏ chót”… Nhìn từ trận ôn dịch xảy ra hôm nay thì chẳng phải sẽ thấy rõ ràng “dịch tả lợn” là điềm cảnh báo sao?

Vì sao hiện nay còn có người cố thủ bảo vệ ĐCSTQ là một thể chế tội ác và quyền lực càng ngày càng bị cô lập trên thế giới và đã đánh mất lòng tin của dân chúng và quan chức của nó? Vì sao không biết làm sáng tỏ nỗi oan khuất về chính tín, giải thể ĐCSTQ để được lòng dân chúng và có được quyền lực mà các quốc gia trên thế giới thành tâm kính phục?

Trong lịch sử, Hán Vũ Đế đã từng bị mê hoặc bởi nịnh thần Giang Sung, trong lúc “tâm ý mê loạn”, không chỉ có Vệ hoàng hậu hiền đức và thái tử bị hại, mà còn có hơn vạn người vì đó mà gặp nạn, thêm vào đó là hệ thống chính sách sai lầm khiến cho quốc gia bất ổn và rơi vào nguy cơ diệt vong. Nhưng sau khi Hán Vũ Đế hiểu ra sự thật, ông đã có thể tự mình xem xét ngôn hành của mình, không trốn tránh những sai lầm của bản thân, cho nên ông đã viết “Tội Kỷ Chiếu” lưu truyền thiên cổ để bố cáo với thiên hạ. Nội dung của “Tội Kỷ Chiếu” vô cùng sâu sắc, tấm lòng thản đãng, ngôn từ trung thực có thể khiến người khác rơi lệ. Tấm lòng hối cải chân thành của Hán Vũ Đế đã cảm động hết thảy thần dân. Tôi nghĩ tấm lòng đó cũng đã cảm động thượng thiên, kết quả là nỗi thống hận tích tụ của người dân cũng theo đó mà tan biến như sương khói, về sau quốc gia lại một lần nữa có được thái bình và sinh khí.

Hy vọng rằng người lãnh đạo chính quyền đương nhiệm có thể lấy câu chuyện này làm tham khảo. Một chính quyền được lòng dân mới là một chính quyền bình ổn vững chắc thực sự. Thể chế tội ác này của ĐCSTQ từ nào đến giờ vẫn đầy ắp xung đột và đấu đá nội bộ, đâu đâu cũng lừa gạt và chơi sỏ lẫn nhau, nhưng các vị không thể không nghĩ thử xem: Oán hận tích tụ của vô số người dân và quan chức chỉ có thể ức chế trong một lúc, nó giống như mụn nước mọc trên thân người, miễn cưỡng che giấu chỉ có thể giải quyết nhất thời, nhưng tích tụ đến một lúc nhất định nó sẽ vỡ ra, lúc đó sẽ trở thành “đòn chí mạng”. Vậy các vị phải làm sao đây? Chỉ có duy nhất một cách là rũ bỏ ĐCSTQ thì mới có thể thoát khỏi tình cảnh tuyệt vọng.

Vứt bỏ ĐCSTQ, công bố sự thật, bắt giữ và trừng trị kẻ tội phạm thực sự thì nhất định sẽ được Thần Phật giúp đỡ, hưởng ứng tấm lòng của hàng tỷ người dân trong và ngoài nước. (Vào năm 2005, các vị có đề xuất là “có án kiện phải lập, có tố tụng phải đáp ứng”; đơn kiện Giang Trạch Dân mà hàng vạn học viên Pháp Luân Công gửi đi hơn hai mươi năm qua hôm nay không xử lý thì các vị còn đợi đến khi nào?)

Tôi biết rằng ở nơi thế gian, việc người này đụng chạm đến người kia là quá nhiều, đụng chạm đến mạng người cũng quá nhiều… Cho dù là họ trước đây đã từng bỏ lỡ nhiều lần cơ hội, nhưng nếu như họ lựa chọn đúng vào lúc cuối cùng thì sẽ có lợi cho càng nhiều sinh mệnh có thể đưa ra lựa chọn chính xác để thoát khỏi tình cảnh tuyệt vọng. Giống như trong bài viết “Lựa chọn của sinh mệnh” có ghi chép một câu chuyện thế này: Hơn 70 năm trước vào lúc xảy ra cuộc chiến tranh thế giới lần thứ hai, vào một buổi tối lạnh lẽo, tướng quân Eisenhower phải lựa chọn trong lúc đối mặt với việc sống còn, ông ấy đã đưa ra chọn lựa chính xác không chỉ cứu được bản thân mà còn cứu cả những người đi theo ông ta.

Đối diện với đại kiếp trước mắt, tuy vậy đây cũng là thời cơ lớn để thay đổi, thuận theo thiên ý mà làm, vứt bỏ ĐCSTQ thì nhất định sẽ quang minh và có hy vọng có đường ra. Cơ hội đều có kết thúc và bắt đầu. Mong rằng các vị không để lỡ mất cơ hội lần nữa.


Bản tiếng Hán: http://big5.minghui.org/mh/articles/2020/2/23/如何才能走出「武漢肺炎」大難–401513.html

Bài viết của Tăng Nghiêm

(Theo MinhHue Net)

Link ngắn: bit.ly/32SUO78

Ngày đăng: 3-03-2020