Một quyển sách
đã truyền cảm hứng cho hơn 350 triệu người
thoái xuất khỏi Đảng Cộng Sản Trung Quốc

Trao đổi của một cựu cảnh sát lý do ông thoái xuất khỏi Trung Cộng

Đặc biệt gửi tới Thời báo đại kỷ nguyên
Ngày 27 tháng 6 năm 2008

Tôi là một cảnh sát ở thành phố Yichun chi nhánh của Cục An Ninh Công Cộng tỉnh Hắc Long Giang. Là một Đảng viên và một cảnh sát gần 30 năm, tại sao tôi muốn thoái xuất khỏi Đảng Cộng Sản và các tổ chức liên đới của nó? Tôi đã chịu đựng một quá trình dài và đau đớn trong quá trình thấu hiểu sự thật về Đảng Cộng sản Trung Quốc (CCP) từ sự tin tưởng đến nghi ngờ, rồi chán nản và cuối cùng là tuyệt vọng.

Từ thời thơ ấu, tôi đã mù quáng chấp nhận các thuyết giáo của Trung Cộng như: “Đảng Cộng Sản thuộc về mọi người”,”Trung Cộng là một vị cứu tinh”,”Đảng Cộng Sản yêu thương con người”. Khi những lực lượng nòng cốt của Đảng trở nên càng ngày càng hư hỏng sau những lần cải cách và những chính sách công khai, Tôi cảm thấy nghi ngờ trong tận đáy lòng, tuy nhiên vẫn còn hi vọng ảo tưởng về Trung Cộng.

Khi cuộc Thảm sát tại Thiên An Môn sảy ra, Tôi đã bị kích động và hi vọng Trung Cộng loại trừ đi những thành viên mục nát. Ngược lại, Trung Cộng đã không tự kiểm điểm mà lại giết đi những sinh viên yêu nước ở Quảng trường Thiên An Môn. Thêm vào đó, cán bộ Đảng trở nên bình thản trong viêc làm hại nước, hại dân. Một trăm phần trăm cán bộ nòng cốt đồi bại, họ chỉ khác nhau ở mức độ.

Lấy Thành phố Yichun làm ví dụ: Mức sống của cảnh sát không được đảm bảo, thậm chí ít hơn mức bình dân. Trong khi lương tuần doanh nghiệp tăng trong những năm 1970, chính quyền địa phương không tăng lương cho chúng tôi với lý do là những cảnh sát như chúng tôi không phải là nhân viên doanh nghiệp. Trong những năm 1980 những tiền lương của công chức tăng chính quyền địa phương lại từ chối lần nữa với lý do chúng tôi là nhân viên doanh nghiệp. Thật nực cười cho chúng tôi khi thì đẩy về sau lúc thì đẩy về trước. Thực tế thì chúng tôi là những cảnh sát chính thức, là một bộ phận của bộ máy nhà nước.

Chúng tôi [Cảnh sát Yichun] có thể là những cảnh sát bị đối xử tồi tệ nhất trong nước. Trước 2007, tiền lương hàng tháng trung bình của chúng tôi, kể cả những phụ cấp, chỉ có 300 tới 500 đồng. Vào 2007, tiền lương tháng của cảnh sát được tăng khoảng 200 đồng.

Cảnh sát về hưu thì thậm chí còn tệ hơn: Theo chính sách được phổ biến trong chính quyền địa phương năm 2004, những người nghỉ hưu sau năm 2004 chỉ nhận được 400 đến 500 đồng mỗi tháng. Họ bị đối xử như những con lừa, bị điều khiển để làm việc nặng nhọc và rồi xa thải khi hoàn thành công việc. Gần 4000 cảnh sát trong thành phố bị đối xử bất công như vậy.

Mặc dù bị đối xử tệ như vậy, chúng tôi bị ép buộc đàn áp thường dân. Chúng tôi phải chặn đứng những người tố giác tham nhũng lương hưu, những công nhân doanh nghiệp yêu cầu phải trả tiền và bắt giữ những học viên Pháp Luân Công vô tội. Chúng tôi đã thực thi những nhiệm vụ đó một cách vô lương tâm.

Năm nay Đảng và lãnh đạo chính quyền Yichun dùng vũ trang để phá những ngôi nhà của dân chúng cùng với việc thông đồng với nhà đầu tư trong “dự án phát triển chính phủ”. Tiền bồi thường phá hủy là khoảng 300 đồng cho mỗi mét vuông. Chính quyền sử dụng các cách bất hợp pháp để đe doạ người dân phải di chuyển ra ngoài. Người ta sẽ bị sa thải công việc nếu từ chối việc di chuyển, và bị bắt nếu họ kêu gọi đến nhà chức trách cấp cao.

Những điều chỉnh liên quan tới việc phá hủy nhà đều bị hủy bỏ. Hiến pháp qui định sự bảo vệ tài sản cá nhân, tuy nhiên nó chỉ được ứng dụng vào tài sản bất hợp pháp của những viên chức thối nát. Mọi luật và những sự điều chỉnh chỉ rất ít ngoại trừ những điều chỉnh bất hợp lệ “Cải tạo lao động,” bắt buộc đối với cực trị của Trung Cộng. Bất kỳ người nào mà không đồng ý với việc ác mà các viên chức Đảng giao phó có thể bị công khai danh tính “phá hủy thanh danh trong xã hội.” Trong thực tế, những nhân tố bất hòa là những viên chức Đảng tại những chức vụ khác nhau.

Khi Hồ Cẩm Đào nắm giữ quyền lực, nhiều người vẫn còn hi vọng ảo tưởng về CCP. Thực tế là những viên chức Đảng vẫn thối nát như trước kia, ngoài ra họ tuyên truyền nhiều khẩu hiệu chính trị hơn. Số lượng và sự phổ biến của viên chức thối nát Trung Cộng đã đạt tới một mức chưa bao giờ có trước đây trong lịch sử

Nhiều thành phần cấp thấp nhất của Đảng không quan tâm đến việc kết nạp Đảng bởi vì thuật ngữ “Đảng Viên” là một đại từ cho sự “Thối nát” ở nơi công cộng. Một số người công khai nói về các Đảng Viên “Tất cả điều xấu nhất [Xảy ra ở Trung Quốc] được thực hiện bởi Đảng Viên”. Tôi nghĩ rằng việc trở thành Đảng viên là một điều đáng hổ thẹn. Trong khi các yêu cầu của Đảng là mọi người phải yêu Đảng, đó chỉ là sự kiêu hãnh giả dối.

Những người cai trị trong các thời đại cố gắng để duy trì quyền lực của họ mãi mãi, tuy nhiên không một ai đã có thể làm điều đó. Cuối cùng, họ bị ném ra ngoài bởi chính sự thối nát của họ. CCP đã thối nát khi nó chiếm đoạt quyền lực từ 60 năm trước, lúc mà nó không thế so sánh với những nước dân chủ. Mặc dù nó có cảnh sát chuyên dụng, quân đội và cảnh sát cơ động, cảnh sát vũ trang, và thậm chí những máy bay trực thăng có thể bay đến bất cứ đâu và những xe cảnh sát vũ trang mà có thể đi đến những đường phố nơi có người phản đối, Trung Cộng vẫn không thể ngăn chặn được trái tim của con người.

Người Trung Quốc chắc chắn sẽ chối bỏ bỏ bởi vì Trung Cộng tạo cho nó kẻ thù với mọi người và đã cản trở sự phát triển của xã hội. Sự đàn áp vũ trang của nó có thể chỉ cho phép chính nó duy trì trong vài ngày nữa trước lúc nó sụp đổ. Trung Cộng không có những phương tiện để điều chỉnh ba vấn đề chính: Sự thối nát tham nhũng, Sự đàn áp và giết chóc những sinh viên, khủng bố và giết chóc những học viên Pháp Luân Công.

Bởi vì tôi không còn hi vọng vào tất cả mọi thứ mà Trung Cộng đã làm và ảnh hưởng của nó cho đến những tội ác mà nó gây ra trong 30 năm qua, lương tâm của Tôi không thể kìm nén lâu hơn nữa. Với sự giúp đỡ của các học viên Pháp Luân Công, Tôi công khai thoái xuất khỏi Đảng Trung Cộng và các tổ chức liên đới của nó. ở đây, Tôi thật sự cám ơn những học viên Pháp Luân Công, những người mà chưa bao giờ quên chúng tôi.

Một cảnh sát tại thành Phố Yichun, tỉnh Hắc Long Giang ngày 20 tháng 5 năm 2008


Bản tiếng Anh:http://en.epochtimes.com/news/8-6-27/72594.html
Ngày đăng: 1-07-2008